Cái tên Nga Ngố chắc không còn quá xa lạ với nhiều người Việt Nam, nhưng có rất nhiều bạn trẻ thắc mắc tại sao lại gọi như vậy ? Phải chăng người Nga quá Ngố
1 – ở Nga, bia được xem là nước lọc, nước giải khát chứ không được coi là đồ uống có cồn vì nó quá nhẹ đô với mấy cha nội Nga, mãi đến sau này vì có nhiều ý kiến nên chính phủ mới quyết định công nhận bia là thức uống có cồn. Trước đó nó giống như Việt Nam mình với coca =))))
3 – trong mắt dân Nga, gấu chỉ là con thỏ, vì nó chả là cái đinh gì so với dân Nga, và dân Nga mới chính là gấu
5 – ở Việt Nam 15-16 độ là lạnh thấy bà nội, có nhiều thằng còn đéo tắm, thì ở Nga, nhiệt độ âm 5-10 độ C là thời điểm lí tưởng để mấy cha nội rủ nhau đi tắm ngoài trời :))))
6 – T.rẻ e.m cấp 1 đi học đã bắt đầu được làm quen và tiếp cận với aka, cối…..
7 – Cao Sao Vàng của Việt Nam mình được xem là thần dược ở Nga, và đối với nhiều người dân Nga thì nó như là 1 biểu tượng của sức mạnh. Chỉ những người được chọn mới có thể mở hộp Cao Sao Vàng
8 – Tổng thống Putin là người duy nhất khiến cả nước Nga phải thay đổi cmn Hiến Pháp để Đại Đế có thể làm tổng thống full đời. Trước khi thay đổi hiến pháp, Đại Đế Putin đã thông qua người dân xem ý kiến họ như thế nào ? Và câu trả lời của người dân là :”thôi không phải bầu cử gì cả đâu, ông làm luôn đi”
10 – ở Nga vừa ban hành điều luật mới, cụ thể là nếu phát hiện công ty hay tổ chức tín dụng đen, cho vay với lãi c.ất cổ, thì thị trưởng khu đấy sẽ tới đuổi tất cả mọi người trong công ty đó ra ngoài. Và vác khẩu bazooka cối ) tới nã thẳng 1 phát sập cả công ty đó luôn. Công ty nào lớn thì 2-3 phát. Không dài dòng không trình bày.
Vv và mây mây ……
Từ cái thời 80-90 khi tôi còn sống ở CCCP thì cái từ “Nga ngố” đã được người Việt ta sử dụng, không biết nó đã xuất hiện từ bao giờ, chỉ biết rằng lúc đó đã trở thành câu cửa miệng của Cộng nhà ta.Bài viết thể hiện góc nhìn và văn phong riêng của tác giả Lê Thắng, một người Việt đã có nhiều năm sinh sống ở nước Nga giai đoạn 1980 – 1990.Ngược lại thì người Nga gọi Cộng nhà ta bằng câu chẳng nhẹ nhàng gì “Đồ khôn vặt”, chắc chắn ai đã từng sống thời đó thì đều đã bị người Nga gọi như thế, không trước mặt thì cũng sau lưng.Những năm 80-90 của thế kỷ trước, thời kỳ của xuất khẩu lao động, hàng chục ngàn lao động Việt Nam từ trẻ đến gần già bằng mọi cách đổ bộ sang CCCP, lúc này hàng hóa tiêu dùng cá nhân ở nước Nga chủ yếu là tự sản tự tiêu, chính vì thế người Việt ta khuân qua nào ống son, chì kẻ mi mắt, chiếc nhẫn dở hơi. Nào quần lót, áo thun, váy bò, váy si, áo phao, quần bò cho đến đồng hồ điện tử phát nhạc ò í e, hay chiếc Citizen vàng chóe, hoặc chiếc SK to đùng dày cộp. Ngay cả bột nghệ, bột ca-ri tha sang cũng được giá.Với người Nga tất cả những thứ này như một chuẩn mực mới của đời sống cá nhân, dành dụm tiền lương mua cho được cái quần Jean, khoác trên mình cái áo thun cá sấu, tay đeo đồng hồ điện tử, bước lên xe buýt, tàu điện thấy chững chạc làm sao. Các cô gái Nga cố cho được bộ váy bò, váy si, thêm cái xi-líp bông hồng, mặt tô điểm thêm lớp phấn hồng, môi đỏ chót son Thái, mi mắt xanh rì lớp chì dởm. Vậy là đủ để đồng nghiệp thán phục, người yêu ngẩn ngơ vì nàng quá model.Phải chăng vì những quá bỡ ngỡ với những cái mới của hàng hóa tư bản dỏm mà người Nga bị chúng ta gọi là “Nga ngố” không?Còn người Việt chúng ta, thời đó trong nước là thời bao cấp vô cùng khó khăn, cái gì cũng thiếu thốn, mong muốn duy nhất là được đổi đời khi đặt chân lên CCCP. Hàng hóa gia dụng của Nga thời ấy nhiều và bán được giá khi về tới Việt Nam, chính vì thế mà bất cứ thứ gì thông dụng thì Cộng ta khuân tất, có khi cả quầy hàng cũng bị quét sạch.
Những năm 80-90 của thế kỷ trước, thời kỳ của xuất khẩu lao động, hàng chục ngàn lao động Việt Nam từ trẻ đến gần già bằng mọi cách đổ bộ sang CCCP, lúc này hàng hóa tiêu dùng cá nhân ở nước Nga chủ yếu là tự sản tự tiêu, chính vì thế người Việt ta khuân qua nào ống son, chì kẻ mi mắt, chiếc nhẫn dở hơi. Nào quần lót, áo thun, váy bò, váy si, áo phao, quần bò cho đến đồng hồ điện tử phát nhạc ò í e, hay chiếc Citizen vàng chóe, hoặc chiếc SK to đùng dày cộp. Ngay cả bột nghệ, bột ca-ri tha sang cũng được giá.
Với người Nga tất cả những thứ này như một chuẩn mực mới của đời sống cá nhân, dành dụm tiền lương mua cho được cái quần Jean, khoác trên mình cái áo thun cá sấu, tay đeo đồng hồ điện tử, bước lên xe buýt, tàu điện thấy chững chạc làm sao. Các cô gái Nga cố cho được bộ váy bò, váy si, thêm cái xi-líp bông hồng, mặt tô điểm thêm lớp phấn hồng, môi đỏ chót son Thái, mi mắt xanh rì lớp chì dởm. Vậy là đủ để đồng nghiệp thán phục, người yêu ngẩn ngơ vì nàng quá model.
Phải chăng vì những quá bỡ ngỡ với những cái mới của hàng hóa tư bản dỏm mà người Nga bị chúng ta gọi là “Nga ngố” không?
Còn người Việt chúng ta, thời đó trong nước là thời bao cấp vô cùng khó khăn, cái gì cũng thiếu thốn, mong muốn duy nhất là được đổi đời khi đặt chân lên CCCP. Hàng hóa gia dụng của Nga thời ấy nhiều và bán được giá khi về tới Việt Nam, chính vì thế mà bất cứ thứ gì thông dụng thì Cộng ta khuân tất, có khi cả quầy hàng cũng bị quét sạch.