Những Câu Nói Phân Biệt Vùng Miền / Top 13 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 9/2023 # Top Trend | Channuoithuy.edu.vn

Phân Biệt Vùng Miền, Dân Tộc

PHÂN BIỆT VÙNG MIỀN, DÂN TỘC – BIỂU HIỆN CỦA CHỦ NGHĨA CÁ NHÂN, CỤC BỘ; NGUY CƠ GÂY MẤT ĐOÀN KẾT DÂN TỘC, HIỂM HỌA ĐỐI VỚI NỀN AN NINH QUỐC GIA.

Phân biệt vùng miền, dân tộc từ lâu đã trở thành một vấn nạn lớn đe dọa phá vỡ khối đại đoàn kết toàn dân tộc; là nguyên nhân, điều kiện tạo ra những sự bất ổn, chủ nghĩa khủng bố, ly khai… xa hơn nữa là nguy cơ đe dọa nền an ninh quốc gia, đe dọa sự tồn vong của chế độ, của nhà nước. Nó xuất phát từ chủ nghĩa cá nhân, chủ nghĩa vùng miền, tính cục bộ, địa phương của một bộ phận người trong xã hội đòi hỏi phải được giải quyết dứt điểm.

– Về những hậu quả có thể xảy đến, đó là vấn nạn trên sẽ tạo ra rất nhiều nguy cơ tiềm ẩn như: nguy cơ chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc; nguy cơ xuất hiện chủ nghĩa khủng bố, ly khai… đe dọa an ninh quốc gia. Ta có thể dễ dàng nhận thấy rằng: mỗi một dân tộc, vùng miền họ đều có ý thức hệ dân tộc, vùng miền cao, do đó khi gặp những lời lẽ kích động trên thì phản ứng của họ đương nhiên là sẽ phải lên tiếng bảo vệ cho cộng đồng, quê hương mình, lâu dần sẽ khiến họ đẩy ý thức hệ ấy lên một cách cực đoan và khi gặp một sự tác động đủ lớn thì sẽ có thể khiến một cộng đồng, một dân tộc, một vùng miền nổi dậy, ly khai hay xuất hiện những hành động khủng bố, tấn công nhằm vào những người ở vùng miền, dân tộc khác mà họ “thù địch”, lấy VD: cuộc bạo loạn Tây nguyên (2001, 2004) bọn FULRO phản động lưu vong được sự hậu thuẫn của chính quyền một số nước thù địch đã đưa ra luận điệu “người Kinh cướp đất người Thượng” hay Bạo động Tân Cương – TQ (2009) từ 1 đoạn video giả với nội dung “chủ doanh nghiệp người Hán đánh đập người lao động Duy Ngô Nhĩ” … đã gây ra hậu quả vô cùng nghiêm trọng, gây tổn hại lớn đối với quốc gia trên nhiều mặt…Về khía cạnh cá nhân, khi tiếp nhận những thông tin xấu mang nội dung thù địch trong một thời gian dài cũng sẽ làm nảy sinh thái độ, tình cảm tiêu cực, lâu dần sẽ chuyển hóa thành những hành động như: bêu riếu, kích động cá nhân, vùng miền dân tộc… hay đôi khi cũng chỉ vì “vui mồm” nói vu vơ không lường trước được hậu quả.Xét cho cùng thì vấn nạn trên nói cả về lý lẫn về tình đều không thể chấp nhận dù bất cứ lý do gì và nếu căn cứ theo BLHS 2023 sửa đổi, bổ sung năm 2023 thì những người có hành vi trên có thể bị truy cứu TNHS theo Điều 116 về tội “phá hoại chính sách đoàn kết” với khung hình phạt quy định chung từ 7 – 15 năm (*).Vì vậy, thông qua bài viết này, hi vọng tất cả mọi người hãy nâng cao hơn nữa thái độ, ý thức, trách nhiệm với bản thân, cộng đồng, đất nước; luôn đề cao tinh thần tương thân, tương ái sống chan hòa, cởi mở. Bên cạnh đó, cần nâng cao trình độ nhận thức để có thái độ tích cực, đánh giá khách quan đối với những vấn đề lớn, quan trọng, nhạy cảm của đất nước, nhằm tẩy bỏ chủ nghĩa cá nhân, cục bộ… qua đó củng cố vững chắc khối “đại đoàn kết toàn dân tộc, đoàn kết quốc tế”; giữ gìn bản sắc, truyền thống văn hóa dân tộc, góp phần tích cực vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc trong tình hình mới.

Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân, trong quá trình viết bài còn có nhiều hạn chế, thiếu sót, mong nhận được ý kiến đóng góp./.

DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO.

(*).Tội phá hoại chính sách đoàn kết được quy định tại Bộ luật hình sự 2023(có hiệu lực ngày 01/01/2023) như sau:

1. Người nào thực hiện một trong những hành vi sau đây nhằm chống chính quyền nhân dân, thì bị phạt tù từ 07 năm đến 15 năm:a) Gây chia rẽ giữa các tầng lớp nhân dân, giữa nhân dân với chính quyền nhân dân, với lực lượng vũ trang nhân dân, với các tổ chức chính trị – xã hội;b) Gây hằn thù, kỳ thị, chia rẽ, ly khai dân tộc, xâm phạm quyền bình đẳng trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam;c) Gây chia rẽ người theo tôn giáo với người không theo tôn giáo, giữa người theo các tôn giáo khác nhau, chia rẽ các tín đồ tôn giáo với chính quyền nhân dân, với các tổ chức chính trị – xã hội;d) Phá hoại việc thực hiện chính sách đoàn kết quốc tế.2. Phạm tội trong trường hợp ít nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ 02 năm đến 07 năm.3. Người chuẩn bị phạm tội này, thì bị phạt tù từ 06 tháng đến 03 năm.

Suy Ngẫm Về Câu Chuyện Bịa Đặt: Tổng Bí Thư “Kỳ Thị, Phân Biệt Vùng Miền”!?

Trong dịp Đại hội XII của Đảng Cộng sản Việt Nam, kéo dài cho suốt đến hôm nay, có khá nhiều bài viết tung tin Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng có tư tưởng “phân biệt vùng miền”. Người ta gán cho ông những câu nói mà ai đã từng đọc những bài viết, bài phát biểu của ông, hay có diểm phúc làm việc, gần gũi với ông lại không tin đó là điều bịa đặt 100%. Ông Trọng, ai cũng biết là một con người hết sức thận trọng, không chỉ am hiểu về chính trị mà còn rất am hiểu về cuộc đời, về nền văn hóa phương Đông, nền văn hóa của dân tộc Việt Nam. Có thể khẳng định ông thuộc dạng người “uốn lưỡi 7 lần trước khi nói”. Ông Trọng vốn dĩ là người rất trung thành với Đảng Cộng sản Việt Nam và ông đinh ninh những điều mà Đảng Cộng sản Việt Nam làm đều xuất phát từ lợi ích của dân tộc Việt Nam. Ông và nhiều ông lãnh đạo khác của Việt Nam rất giống ông Hồ ở chỗ luôn luôn lo lắng về sự đoàn kết trong Đảng, trong xã hội, giữ gìn sự đoàn kết trong Đảng như giữ gìn “con ngươi” của mắt mình. Ông cũng như nhiều đồng chí của mình rất mê tinh thần yêu chuộng tự do, công lý, thương người nghèo, người lao động của chủ nghĩa Mác-Lênin, căm ghét sự bất công, bất bình đẳng xã hội, nhất là tình trạng phân hóa người nghèo, sự bóc lột người lao động thậm tệ trong các nước tư bản. Ông ca ngợi chủ nghĩa Mác-Lênin cũng chính là ở tinh thần này, ngoài ra ông cũng rất tâm đắc với phương pháp tư duy duy vật biện chứng. Ông không ngần ngại nói ra những tinh thần này của chủ nghĩa Mác-Lênin, do đó những kẻ phủ định sạch trơn các giá trị của chủ nghĩa Mác-Lênin ác khẩu đang trông mong từng ngày sao cho Việt Nam sớm “tiến lên” chủ nghĩa tư bản không ưa gì ông, suốt ngày nói xấu ông, thậm chí còn hỗn xược gọi ông là “Trọng lú”.

Một người coi trọng tinh thần dân chủ, tinh thần đoàn kết như ông Trọng không thể có tư tưởng kỳ thị vùng miền.

Thế mà các “nhà dân chủ”, những nạn nhân nhẹ dạ, cả tin vào những thông tin của họ nhao nhao viết bài, say sưa “phân tích” và phán xét trên mạng Internet về chính những thông tin do họ “sáng chế” ra như nào là ông Trọng nói Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam phải là người miền Bắc, có lý luận…. Gần đây nhất, trên facebook, với bài viết “Kỳ thị vùng miền sẽ làm cho kế hoạch phát triển Sài Gòn của Đinh La Thăng phá sản”, ông Trương Nhân Tuấn (theo tôi, là nạn nhân, người nhẹ dạ, cả tin vào sự bịa đặt của các “nhà dân chủ”) lại tiếp tục “nối giáo” cho sự bịa đặt này, thậm chí ông viết:

– Tôi thấy hình như những người “Bắc kỳ, biết ný nuận” có vẻ không hài lòng khi ông Đinh La Thăng muốn phát triển Sài Gòn để lấy lại danh hiệu “hòn ngọc Viễn Đông” ngày xưa.

– Vấn đề có trở ngại, VN phát triển mãi không xong. Sài Gòn oằn oại muốn bay lên, rốt cục chạy vòng quanh như con chịp cánh cụt. Trở ngại do đâu? Dĩ nhiên là do chế độ chính trị. Nhưng một nguyên nhân, bắt nguồn từ xa xưa, đã từng làm cho VN mất nước, đó là vấn đề kỳ thị vùng miền. Việc dân Bắc hà, điển hình dân Hà Nội, ganh tị với Huế, sau này với Sài Gòn, là điều cần phải nghiên cứu lại.

– Cái tinh thần “kỳ thị vùng miền” này vừa qua đã được bộc lộ: tổng bí thư phải là dân Bắc kỳ, biết lý luận. Thì những kế hoạch muốn phát triển Sài Gòn của Đinh La Thăng sẽ bị phá hoại ngay thôi. Bắt đầu từ những “sĩ phu bắc hà” với những bài viết đả phá Sài gòn “hòn ngọc Viễn đông”, công kích Đinh La Thăng.

Tinh thần “kỳ thị vùng miền” nếu có thì chỉ là ở đâu đó trong một bộ phận xã hội thiếu thông tin, thiếu hiểu biết. Đảng Cộng sản Việt Nam, đứng đầu là ông Trọng người luôn giương cao ngọn cở dân chủ và đoàn kết trong Đảng, trong xã hội, ngọn cờ “Đại đoàn kết toàn dân tộc” không bao giờ có tư tưởng kỳ thị vùng miền, ngược lại, còn lo lắng hơn ai hết về biểu hiện này, cân nhắc từng ly, từng tý để trong chính sách, trong lời nói, trong việc làm để không ai có sự hiểu lầm rằng Đảng “chủ trương” hay “dung túng” “kỳ thị vùng miền”.

Việc các “nhà dân chủ” tung ra những sự bịa đặt này không phải là vô cớ. Họ hy vọng bằng cách dấy lên tâm lý nghi kỵ, khinh miệt lẫn nhau trong Đảng Cộng sản Việt Nam, trong xã hội Việt Nam thì sự đoàn kết trong Đảng, trong xã hội sớm bị tan vỡ, xã hội rơi vào loạn lạc và tạo ra cơ hội để họ lật đổ chế độ nhà nước Việt Nam. Chúng ta cần cảnh giác với những âm mưu này, để không trở thành kẻ tiếp tay cho họ.

Báo Tuổi Trẻ Cổ Xúy Phân Biệt Vùng Miền

Việc báo Tuổi Trẻ Online (TTO) đặt tiêu đề cả trên mặt báo lẫn trên fanpage, đã vô tình (hay hữu ý) cổ súy cho nạn phân biệt vùng miền – vốn đang tồn tại dai dẳng trong xã hội Việt Nam, đặc biệt là tại khu vực miền Nam. Tuổi Trẻ gần đây đã đăng tải bài viết mang tiêu đề: Tại sao lễ hội áo dài chúng tôi lại chọn thiếu nữ Hà Nội đại diện?

‘Nhưng, là một người sinh ra và lớn lên tại chúng tôi tôi có hơi chạnh lòng khi thấy người đại diện cho một lễ hội của chúng tôi không phải là một cô gái của thành phố mình. Đây đã là lần thứ 2 liên tiếp Đỗ Mỹ Linh được chọn làm hình ảnh đại diện của Lễ hội áo dài TP.HCM.’, tác giả Bích Tiên trong bài viết trên Tuổi Trẻ bày tỏ.

Chỉ với tiêu đề với câu hỏi ‘tại sao’, và sự ‘chạnh lòng’ của tác giả Bích Liên đã vô tình khơi mào một sự phân biệt vùng miền về mặt báo chí.

Dường như TTO và tác giả Bích Tiên quên rằng, đây là lễ hội áo dài, và dù nó tổ chức ở bất kỳ địa phương nào, thì áo dài vẫn là một trang phục chung của dân tộc Việt Nam. Đại diện là người Hà Nội, với trang phục áo dài, và trình diễn tại Tp. Hồ Chí Minh phải là một hình ảnh đẹp đó chứ sao không? Ít nhất nó cũng cho thấy bắc nam không chỉ sum họp một nhà về mặt địa lý, mà người Việt nam cũng hòa hợp cả về tinh thần chung.

Việc báo Tuổi Trẻ đặt tiêu đề cả trên mặt báo lẫn trên fanpage, đã vô tình (hay hữu ý) cổ súy cho nạn phân biệt vùng miền – vốn đang tồn tại dai dẳng trong xã hội Việt Nam, đặc biệt là tại khu vực miền Nam.

‘Bắc kỳ’ và sự phân biệt bắc-nam

Phân biệt sắc tộc và tôn giáo ở Việt Nam không trầm trọng như Myanmar (trong khu vực ASEAN) hay các nước thuộc vùng trung đông. Tuy nhiên, Việt Nam lại nhức nhối chuyện kỳ thị vùng miền; giữa miền Bắc và Nam, giữa những miền Bắc với các tỉnh Thanh – Nghệ – Tĩnh; giữa miền Nam với các tỉnh Quảng Ngãi – Bình Định; giữa miền Bắc với các tỉnh miền Tây và ngược lại.

Trở về với câu chuyện áo dài Tp. Hồ Chí Minh của báo TTO, có thể đây là một chiêu trò câu view (lượt truy cập) của báo này, nhưng có thể nó là cách thức cổ súy phân biệt vùng miền.

Cần nhắc lại, áo dài không thuộc địa phương nào, quyền mặc áo dài trong một cuộc trình diễn áo dài càng không phải phụ thuộc vào vùng đất nào. Sài Gòn – Tp. Hồ Chí Minh hay Sài Gòn – Gia Định là vùng đất mở với tuổi đời 300 năm. Nhìn tổng quát, nó như một Hoa Kỳ thu nhỏ – là miền đất cơ hội của những người nhập cư với đa sắc về mặt văn hóa. Và sự ‘nhỏ nhen’ mang tính ‘chạnh lòng’ và câu hỏi hơi hướng ‘phân biệt/ kỳ thị vùng miền’ đó trên TTO là một sự sai trái.

Bởi đúng như Facebooker Jasmine DT phản hồi trên fanpage TTO: Thời đại của công dân toàn cầu, sao còn phân biệt người sinh ra ở HN hay Tp HCM hay một địa phương khác. Đó là tư duy thiển cận, hẹp hòi, định kiến!.

Ánh Liên

Mc Thành Trung Bị Tố Phân Biệt Vùng Miền Khi Nói Về Vụ Hùng Dũng Bị Chấn Thương

Trong bài đăng mới trên Facebook, Thành Trung bày tỏ sự tiếc nuối cho Hùng Dũng bởi theo anh, “chân sút” sinh năm 1993 không chỉ là một cầu thủ của Hà Nội, mà còn niềm hi vọng của bóng đá Việt Nam trên mọi sân chơi. “Chỉ biết nói là thương em, mong em mau quay trở lại với sân cỏ trong thời gian sớm nhất”, nam MC nhắn nhủ.

Đáng chú ý, Thành Trung còn viết: “Đến bao giờ các bạn cầu thủ Nghệ An mới bớt đi sự quyết liệt thái quá trên sân bóng chuyên nghiệp”.

Quan điểm này lập tức khiến cộng đồng mạng tranh cãi dữ dội. Nhiều người tố Thành Trung phân biệt vùng miền, “vơ đũa cả nắm”.

Tuy nhiên, phản hồi của Thành Trung chưa đủ để xoa dịu một bộ phận dân mạng. Họ cho rằng, anh muốn nhắm vào ai chỉ nên hướng về người đó, không nên quy chụp cả một cộng đồng. Bên cạnh đó, nhiều người đứng về phía nam MC Hà thành, khẳng định anh chỉ nêu thực trạng bóng đá Việt Nam, không có ý phân biệt vùng miền. https://www.tienphong.vn/van-hoa/mc…oi-ve-vu-hung-dung-bi-chan-thuong-1811569.tpo

Hùng Dũng bị chấn thương nghiêm trọng khi đang thi đấu là tin tức “dậy sóng” mạng xã hội trong nước thời điểm hiện tại. Nhiều người nghệ sĩ trong showbiz Việt đã lên tiếng động viên nam cầu thủ, cũng như bày tỏ quan điểm cá nhân về sự việc, trong đó có MC Thành Trung.Trong bài đăng mới trên Facebook, Thành Trung bày tỏ sự tiếc nuối cho Hùng Dũng bởi theo anh, “chân sút” sinh năm 1993 không chỉ là một cầu thủ của Hà Nội, mà còn niềm hi vọng của bóng đá Việt Nam trên mọi sân chơi. “Chỉ biết nói là thương em, mong em mau quay trở lại với sân cỏ trong thời gian sớm nhất”, nam MC nhắn nhủ. Thành Trung bị dân mạng tố phân biệt vùng miền.Tuy nhiên, phản hồi của Thành Trung chưa đủ để xoa dịu một bộ phận dân mạng. Họ cho rằng, anh muốn nhắm vào ai chỉ nên hướng về người đó, không nên quy chụp cả một cộng đồng. Bên cạnh đó, nhiều người đứng về phía nam MC Hà thành, khẳng định anh chỉ nêu thực trạng bóng đá Việt Nam, không có ý phân biệt vùng miền.

Ai Là Những Người ‘Phân Biệt Vùng Miền’ Nhất Trong Lịch Sử Việt Nam?

Hiện nay phong trào chửi Bắc Kỳ trên mạng xã hội đang lan rộng đến mức báo động, hầu hết người Bắc Kỳ đều phản ứng lại trước làn sóng đó bằng việc chỉ trích phẩm chất cá nhân của những người chửi Bắc Kỳ. Họ cho rằng chỉ có những kẻ loser, thất bại, bất mãn xã hội, không thành công trong cuộc sống mới ‘phân biệt vùng miền’ thôi (!). Bản thân từ ‘phân biệt vùng miền’ này thật ra rất tối nghĩa tuy nhiên chúng tôi sẽ phân tích nó vào dịp khác. Trong phạm vi bài viết này chúng tôi xin được liệt kê một vài nhân vật nổi tiếng trong lịch sử Việt Nam từng có những phát ngôn mang tính ‘phân biệt vùng miền’, chứng minh rằng việc so sánh chủng tộc này với chủng tộc khác là điều bình thường trong chánh trị lẫn đời sống, văn hóa xã hội chứ không phải là hành động của những người có phẩm chất kém.

Chúa Nguyễn Phước Khoát

Khi xưng vương năm 1744, chúa Nguyễn Phúc Khoát tự hào tuyên bố, “Nhà nước ta, phát tích Ô Châu” (Ô Châu là vùng đất thuộc phía Nam tỉnh Quảng Trị ngày nay). Câu nói thể hiện sự tự chủ, độc lập và “phân biệt vùng miền” của chúa Nguyễn đối với các chúa Trịnh ngoài Bắc, mở ra một thời kỳ mà sách sử hiện đại hay gọi là “Trịnh – Nguyễn phân tranh”. Đây là một thời kỳ mà hai bên đều cố gắng làm giàu mạnh phần lãnh thổ của mình để khắc chế đối phương, nếu nói đó là một giai đoạn đau thương do “đất nước bị chia cắt” thì cũng chưa đúng vì thực tế chủ quyền của chúa Trịnh đối với phần đất phía Nam rất lỏng lẻo, nếu không muốn nói là mờ nhạt vì họ cảm thấy không nhiều lợi ích. Đó chính là lý do vì sao khi Nguyễn Hoàng xin vào trấn thủ Quảng Nam thì họ chấp nhận ngay tuy nhiên khi thấy chúa Nguyễn đã xây dựng được một thế lực ở phương Nam và có nhiều của cải rồi thì họ lại dấy binh đánh vào 7 lần để đòi thuế (!). Sự chia cắt Đàng Trong Đàng Ngoài ở thế kỷ 17 là một xu thế tất yếu của lịch sử, không thể so sánh với sự chia cắt bởi hiệp định Geneva vốn đượ chủ trương bởi các cường quốc quốc tế.

Ngô Đình Diệm Bảy Viễn

Ông là một tướng cướp hoạt động ở tỉnh Chợ Lớn, chỉ huy một nhánh của lực lượng Bình Xuyên từng tham gia chống Pháp và cả cộng sản. Ông có vai trò lớn trong việc giữ trật tự trị an khu vực Sài Gòn, chiếm lại những vùng đất từ tay của lực lượng Việt Minh do Trần Văn Giàu và Nguyễn Bình đứng đầu. Tuy nhiên dưới sự can thiệp của Mỹ vào miền Nam, lực lượng của ông đã bị đánh bại và sự nghiệp chánh trị của ông cũng kết thúc kể từ khi ông Ngô Đình Diệm trở thành thủ tướng. Lập trường chống Bắc Kỳ di cư của ông thể hiện rõ ràng qua lời ông nói với ông Diệm: “Trong những năm Ngài lưu vong ở hải ngoại, chúng tôi đã chiến đấu. Những vùng chúng tôi đang kiểm soát là thâu đoạt từ tay của Việt Minh. Và lúc đó không ai giành chết với chúng tôi để giành các vùng đất ấy. Bây giờ không còn nguy hiểm nào nữa, Ngài muốn đem bọn công chức Bắc Kỳ đến. Nếu vậy, không đời nào chúng tôi giao.”

Dương Văn Minh Cộng Sản

Người cuối cùng trong danh sách này đó là ông “Cộng Sản”. Ông là người bị nhiều đối tượng chỉ trích và đổ thừa cho mọi vấn đề của đất nước Việt Nam. Đặc biệt, ông rất thiên vị người miền Bắc, bằng chứng là số lượng đảng viên cộng sản của miền Bắc nhiều hơn miền Nam. Ông cũng ưu ái cho miền Bắc xây được nhiều cao tốc hơn miền Nam. Theo quan điểm của ông Cộng Sản thì người cộng sản miền Nam thì tham nhũng còn cộng sản miền Bắc thì thanh liêm. Tuy ông “Cộng Sản” khá mạnh thế nhưng hiện người viết vẫn chưa biết rõ mặt mũi ông ta ra sao và ông có bị ai giật dây hay không.