Đừng Hỏi Em Vì Sao Vì Sao / Top 13 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 10/2023 # Top Trend | Channuoithuy.edu.vn

Đừng Bao Giờ Em Hỏi, Vì Sao Ta Yêu Nhau

(TT&VH) – Trong ba ngày, có 1,7 triệu chiếc Iphone 4 được bán ra. Trong chỉ 20 ngày, 1,9 tỷ đồng đã được quyên góp để làm cầu qua sông Pôkô. Trong một ngày, trung bình có 30 người chết vì tai nạn giao thông. Ôi, nhưng con số biết nói. Còn có một con số nữa là đều trong 19 ngày qua, mỗi ngày có bốn cuộc tranh tài… Ấy thế mà, hôm nay, lại chẳng có trận nào. Tự nhiên nhớ dấm dứt! Nhớ mất cả ngủ, mà gần ba tuần qua, có đêm nào được ngủ cho trọn một đêm, thế mà chẳng tranh thủ mà ngủ đi, nhớ với chả nhung… Nào có phải là không biết rằng cuộc vui nào rồi cũng tàn, nào có phải không biết chỉ còn 12 ngày, 8 trận đấu nữa, khi ngôi vua đã định là “ta chia tay nhau?” Chỉ tại, đang đà ăn bóng đá, ngủ bóng đá nên, mới buồn như một ngày, hai đứa không gặp mặt…

Nhưng mà, đằng sau câu hát đó, còn có một câu nữa là Buồn như khi gặp mặt, không còn chuyện để vui, đó là cảm giác của tôi khi xem trận Hà Lan – Slovakia. Nào ngờ cái tích con tàu ma trên mũi Hảo vọng tôi ví von cho tuyển Hà Lan từ ngày đầu giải lại như “một lời là một vận vào” cho cơn lốc da cam. Vẫn chiến thắng, các ngôi sao vẫn ghi bàn, nhưng Hà Lan của World Cup 2010 không phải là Hà Lan của ngày xưa nữa. Không còn là Hà Lan trong lòng những người đam mê sức mạnh tấn công hủy diệt và phong cách đá bóng hào hoa. Hà Lan ở Nam Phi giống như hồn ma bóng quế, vật vờ, rình dập và bỗng nhiên nhảy xổ ra, làm đối thủ giật mình, thế là ghi một bàn. Rồi lại chả thấy đâu, lại ảo ảnh sương khói… nhất là cái trận với Slovakia vừa rồi, chao ôi là tẻ. Nhắn tin than với một fan già của Hà Lan, anh nhắn lại “ừa chán thật,” đủ thân để biết là anh nói thật lòng và để biết là “chấp nhận chán miễn là chiến thắng!” Cũng như một bạn cứ xót xa mong ngóng Messi ghi bàn nhưng nếu phải chọn một giấc mơ thì sẵn sàng chấp nhận Messi trắng tay mùa giải này miễn là Argentina vô địch. Hoặc như tôi cũng vậy thôi, nhiều người bảo là Mannschaft đã thay đổi, ít chất Đức hơn. Khi sự khô cứng ít đi là cá tính, bản lĩnh nhạt dần và sự hoa mỹ tăng lên thì tuyển Đức cũng mong manh hơn, dễ bị tổn thương hơn… Mặc kệ, tôi vẫn yêu!

Đừng bao giờ em hỏi, vì sao ta yêu nhau? Đội bóng cũng như một con người, sẽ có thể bị thay đổi một phần hoặc thậm chí nhiều phần tính cách bởi thời gian, bởi môi trường, bởi mục đích hướng tới. Nhưng, ta đã trót yêu con người đó rồi, ta chấp nhận sự đổi thay dù nó là sự thay đổi tiêu cực hay tích cực. Ta chấp nhận sự bảo thủ, chấp nhận những thất bại cũng như cả những sai lầm. Hôm qua, có bạn đọc đã “mắng” tôi “bạc” với Larrionda vì ông ta đã cho tôi cái cớ để nói đến tính bảo thủ của người Anh và tôn vinh chiến thắng của Đức. Nhưng, cũng như chúng ta, trọng tài là con người, anh ta đã sai lầm, theo ngôn ngữ luật là “sai phạm gây hậu quả nghiêm trọng” nhưng đâu phải anh cố ý “giết chết vẻ đẹp của bóng đá,” là vì trình độ hữu hạn thôi. Nhân vô thập toàn, đời ai mà chả mắc sai lầm, có những sai lầm có thể cứu vãn, cũng có cái để thành sẹo đau cả đời. Bởi thế, cần biết bao một sự bao dung trong cuộc đời.

Tuyệt Phẩm Khúc Thụy Du: Đừng Bao Giờ Em Hỏi Vì Sao Ta Yêu Nhau

Dường như câu trả lời đó chưa đủ làm thỏa mãn những người yêu mến ca khúc này. Bởi vì, ý tứ của bài hát đã được làm cho nhẹ đi rất nhiều so với bài thơ gốc. Nên rất nhiều ý kiến cho rằng, cái tên Thụy Du còn mang một nét ý nghĩa khác, phải chăng nó là khúc du ca mơ về một cuộc đời, một chuyến đi thực hư, hư thực, mê mê tỉnh tỉnh. Ở đây, tâm hồn của người nhạc sĩ đã bay bổng, vượt lên nỗi ám ảnh của chiến tranh.

Khúc Thụy Du của nhạc sĩ Anh Bằng là những hình ảnh chọn lọc đẹp nhất từ bài thơ gốc

Trong bài thơ gốc, tác giả phản ánh những cảnh tượng tàn khốc tang thương mà chiến tranh gây ra. Những hình ảnh trong bài thơ khắc họa trong tâm tư người đọc sự thực về một thảm cảnh đầy ghê rợn. Trong những khoảnh khắc bom rơi, đạn lạc, ông thấy sự sống và cái chết trở lên sao mong manh tới vậy. Nhưng trong cái mong manh ấy vẫn còn có những tình yêu. Nhưng tình yêu đó cũng không thoát khỏi nghịch cảnh, mang theo nó những nỗi buồn của sự chia ly.

Thoát khỏi nỗi ám ảnh đó, nhạc sĩ Anh Bằng đã lựa chọn trong bài thơ những hình ảnh và ca từ mà ông coi là đẹp nhất để phổ nhạc. Những suy ngẫm về cuộc đời, những trăn trở và cả những gì đẹp đẽ của tình yêu thời chiến loạn. Bản nhạc của ông có sức sống trường tồn, bởi những suy tư, những triết lí về cuộc đời không chỉ là ở thời chiến đó nữa mà vươn lên thành những câu hỏi về cuộc đời và số phận, mà con người luôn đi tìm lời giải đáp, trong một nền giai điệu chậm rãi, mượt mà, sâu lắng.

Phút trải nghiệm về cuộc đời, về những được mất thế gian: Sẽ mang được những gì về bên kia thế giới?

Sống giữa cuộc đời với những gian truân, bước chân lê theo những gánh nặng trên vai. Vì cuộc sống mưu sinh, nhọc nhằn những giọt mồ hôi mặn đắng vẫn cứ chảy mãi thành dòng. Thân xác như rã rời, mệt mỏi. Tâm tư trĩu nặng những nỗi muộn phiền thật khó có thể thổ lộ. Bài hát như muốn khuyên con người sống chậm lại một chút để suy ngẫm về hành trình của một đời người.

Lao tâm khổ tứ, tâm thân gồng gánh những truy cầu dục vọng. Có khi là những mong muốn được giàu sang nhung lụa, khi là danh vọng quyền lực hay những mảnh tình ngọt ngào đắm say. Ta cứ miệt mài trong cuộc chạy đua với thời gian để đạt được những gì mà một đời mong mỏi.

Thoáng chốc, thời gian cuộc đời đã trôi qua, tóc đã ngả hai màu sương nắng, ngoảnh lại nhìn đã quá nửa đời người, nhìn tới tương lai đâu còn lại gì cho riêng ta, ngoài sự cô đơn, trống vắng hãi hùng:

Ngoài trống vắng mà thôiThụy ơi, và tình ơi !

Nếu như có một loài chim bói cá chỉ biết lao thật nhanh xuống mặt hồ để bắt mồi, thì con người ta cũng như chú chim ấy, lao vào đời như thiêu thân, để rồi khi ra đi, nói lời vĩnh biệt cuộc đời để về bên kia thế giới thì cũng chỉ còn hai bàn tay trắng. Hơn nữa, do một đời đã tranh đấu triền miên nên trên vai lại gánh thêm biết bao nghiệp lực mà đi tiếp trên con đường trường của sinh mệnh.

Rất nhiều người cho rằng, tiếng gọi ”Thụy ơi và tình ơi” lúc này được cất lên như tiếng gọi của một người đã thức tỉnh nhưng còn đang nhức nhối sau những cơn mê dài. Thụy lúc này mang ý nghĩa là mộng, là mê, cái tình kia cũng chẳng mang theo được, đắm say kia cũng chỉ là trống vắng, mình ta với nỗi buồn khó mà trải lòng thấu tỏ.

Một hình ảnh được cho là đẹp nhất trong Khúc Thụy Du có lẽ là hình ảnh ”Loài chim bói cá trên cọc nhọn trăm năm”. Hình ảnh gợi cho ta sự chông chênh, mong manh trong lộ trình của cuộc đời. Chim bói cá với sắc màu rực rỡ xinh đẹp, nhưng chỉ biết suốt ngày nhìn xuống mặt hồ với đôi mắt của kẻ săn mồi; tựa như con người, không biết được giá trị chân thật của bản thân mình, mà luôn trong sự mê mải kiếm tìm cho mình những vật chất và xúc cảm có ở trên đời.

Nhưng hỡi ôi, nếu cuộc đời chỉ như một vũng nước thì con người cũng chỉ như một hạt bụi nhỏ nhoi. Trong chính những đau khổ, những mất mát mới lao đao bước chân đi tìm lại những gì mình đánh mất, có lẽ lúc này là khi ta mới chợt tỉnh cơn mê mộng, để kiếm tìm những điều quý giá mà những năm tháng sống trên đời đã lãng quên.

Thụy ơi, và tình ơi ! Phải chăng tiếng gọi kia thốt lên một lần nữa càng làm cho sự khắc khoải hay nỗi buồn trong ta trở lên mạnh mẽ.

Cuộc đời là những câu hỏi lớn mà đến cuối chặng đường ta vẫn không tìm được lời giải đáp

Trong chuyến đi ngắn ngủi của một kiếp người, bất quả chỉ tới trăm năm, biết bao nhiêu điều ta không tìm được câu trả lời. Bởi đôi mắt kia ta nhìn chỉ vẻn vẹn trong cái ”vũng nước cuộc đời”.

Có những sự thật tồn tại mà không có lời nào để lí giải, nó giống như lời em ngây thơ hỏi:

Vì sao chân không vững?Vì sao, và vì sao!

Có những điều không thể tìm được câu trả lời, nên ta cho rằng những điều ấy là hiển nhiên tồn tại mà không đi tìm nguyên nhân sâu xa của nó. Chính vì vậy mà người ta mới coi đời là cõi mê. Trong cơn mê ấy, bước chân ta như vô định trong bóng tối.

Tôi là chim bói cá, em là bóng trăng ngà, chỉ cách một mặt hồ mà muôn trùng chia xa

Đây được coi là một hình ảnh thi vị và đẹp tuyệt vời trong ca từ của Khúc Thụy Du.

Như một sự chia li cách biệt, hai cuộc đời chẳng thể tìm được nhau nữa. Ánh trăng mặt hồ như sự mong manh vỡ vụn; khi một làn sóng động mặt hồ cũng mang theo sự tan vỡ của một ánh trăng ngà dịu dàng kia. Có lẽ hình ảnh đó khiến con người ta cứ mãi nâng niu và gìn giữ bởi nó có thể biến mất trong một khoảnh khắc bất kì.

Lúc này đây, hình ảnh của Thụy lại hiện lên như một cô gái với những yêu thương, mà nỗi nhớ đong đầy bởi sự chia li kia lại phũ phàng mang đi theo cả những hi vọng, những tin yêu, để rồi người ở lại âm thầm gặm nhấm nỗi đau của riêng mình:

Trớ trêu thay, cái mà ta bấu víu kiếm tìm lại là một ảo ảnh mà những ngọt ngào, êm ái chỉ là phút chốc thoảng qua. Tình yêu với những đắm say qua đi rồi, còn lại chỉ là những đau đớn, khắc khoải nhớ mong. Trái tim kia như một lần bị nguội lạnh. Để rồi sau cuộc kiếm tìm mê mỏi, lại choáng váng, chệnh choạng bước đi trong sự day dứt đến tuyệt vọng: ”Thụy bây giờ về đâu?”

Với Khúc Thụy Du của nhạc sĩ Anh Bằng, ta thấy được trăn trở, suy tư, kiếm tìm về những hoài niệm, những gì mà đời người đã đánh mất. Đâu đó lại có cả những cảm xúc của sự xót xa, nỗi buồn dâng trào của bước chân phiêu đãng trong cõi thực của trần gian mà mong mỏi giải đáp được những câu hỏi trong một kiếp người.

Với giọng hát đầy sâu lắng, trầm ấm và đượm buồn, nam danh ca Tuấn Ngọc đã truyền tải tuyệt vời nhất những cung bậc cảm xúc của tác giả. Giọng hát như ru ta vào trong mộng nhưng rồi lại giật mình tỉnh giấc và chợt hỏi: ta là ai trong cuộc đời này? ta đã đánh mất những gì? ta sẽ đi đâu để tìm được ánh sáng trong cơn mê dài của kiếp nhân sinh? Đời là mộng hay đời là tỉnh mà sao ta cứ u mê trong sự da diết để rồi cứ mãi khắc khoải đợi chờ điều chi.

Nhưng dẫu cho người đời vẫn cứ miệt mài đi tìm câu trả lời rạch ròi cho câu hỏi: Thụy Du là ai? là người hay là mộng? thì có lẽ ta cũng chẳng cần phải phân biệt rõ ràng như vậy nữa, bởi chỉ cần khẽ nhắm mắt lại và thả hồn theo từng nốt nhạc, giai điệu và những ca từ tuyệt đẹp của Khúc Thụy Du, chúng ta có lẽ sẽ tìm được câu trả lời cho riêng mình.

Status Hay Lý Giải Vì Sao Em Luôn Hỏi

Trong tình yêu, sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời chính xác cho những câu hỏi ” tại sao” và ” như thế nào”…..nhưng đôi khi những câu hỏi được nói ra, không phải là để hỏi..mà là để biết được mình đang trôi ở đâu trong mênh mông trái tim của một người..

Mỗi lần em hỏi “Tại sao anh yêu em?”Không phải em cần nghe những lời tán dương, phỉnh nịnh. Không phải em cần anh nói yêu em vì em tuyệt vời thế nào.

Mỗi lần em hỏi “Tại sao anh yêu em?”Không phải em cần “tự sướng” giá trị bản thân qua câu hỏi sáo rỗng, ngốc nghếch như vậy…

Em hỏi “Tại sao anh yêu em?” vì em muốn nhắc anh về con người mà anh nói là anh yêu.

Những status ý nghĩa nhất về quan niệm tình yêu cuả các cô gái

Anh mắng em bướng bỉnh, cố chấp, không chịu suy nghĩ, mắng em thật nhiều vì em cứ quăng mình vào xoáy lốc vận động không ngừng nghỉ cho dù những đau đớn và bất ổn đang diễn ra dồn dập trong cơ thể em.

Anh nói em thật ngang bướng, nói em phủ nhận sự quan tâm, lo lắng của anh cho em, cứ làm theo những gì em nghĩ mà không nghĩ tới anh nghĩ gì. Anh nói anh buồn, anh sợ hãi, anh nhớ em, muốn được chạy tới ở cạnh em… Em biết tất cả những điều đó mà. Chỉ vì anh lo lắng em kiệt sức, xót xa khi thấy em bị đau. Em hiểu tất cả, nhưng có bao giờ anh tự hỏi, tại sao em cứ mãi như thế không?

Em không phải siêu nhân với khả năng phi thường để chịu được tất cả. Có những lúc em thực sự thấy rất khó thở và cảm giác đau nhói nơi lồng ngực. Mỗi lần như vậy, em chẳng biết làm gì ngoài ấn chặt vào đó, cố gắng thở và hi vọng nó hết đi.

Có những cơn đau dữ dội làm mồ hôi túa ra khắp cơ thể em, có những cơn đau làm em đứng còn ko vững, phải ngồi sụp xuống… Nhưng anh quên rằng khi em ngẩng mặt lên, vẫn là nụ cười hiện trên môi em sao?

Em vẫn phăm phăm cùng anh đi lang thang khắp mọi nơi, vẫn ăn nhiều, uống nhiều và liến thoắng nói nhiều, huyên thuyên đủ thứ trên thế gian mà. Những người khỏe mạnh hơn em liệu có làm được như em không, có luôn cười và nói “không sao” được như em không?

Những status ý nghĩa nhất về quan niệm tình yêu cuả các cô gái

Tại sao chứ?

Tại vì, em muốn anh luôn nhìn thấy em cười, luôn thấy em lạc quan, luôn có thể vững tin vào nơi em, anh ạ. Em muốn anh tin rằng kể cả những chuyện tồi tệ nhất cũng sẽ được hóa giải nếu mình có niềm tin mạnh mẽ rằng mình sẽ vượt qua được.

Em muốn anh tin rằng, bầu trời dù có đen tối, đâu đó vẫn sẽ lóe lên ánh sáng và sắc màu – đó là sinh khí của cuộc sống tươi đẹp. Anh có yêu em vì điều đó không?

Người ta làm tổn thương anh quá nhiều, làm anh mất đi niềm tin quá nhiều, làm anh sợ hãi và bất an quá nhiều, làm anh trống trải và cô độc quá nhiều… Em biết, vậy nên, em muốn là viên thuốc chữa lành vết thương cho anh. Em sợ bệnh viện nhiều lắm, sợ những đơn thuốc, sợ những hình ảnh, mùi vị, những kí ức và cả những nỗi đau. Em nghĩ anh cũng sợ như thế, đúng không anh?

Anh có yêu em vì điều đó không?

Hơn tất thảy, em thích nụ cười ngốc xít của anh khi ở cạnh em biết bao. Em tin rằng, nếu em cười với anh, chắc chắn anh sẽ cười lại, một nụ cười không giả tạo dối gian. Nên em luôn cười với anh, dù cho có chuyện gì đã, đang và sẽ xảy ra. Anh có yêu em vì điều đó không?

Em muốn anh tin rằng, bầu trời dù có đen tối, đâu đó vẫn lóe lên ánh sáng và sắc màu – đó là sinh khí của cuộc sống tươi đẹp…

Em cũng chỉ là một con người. Em cũng khao khát kiếm tìm hạnh phúc cho mình. Có những lúc em cũng mệt mỏi, thất vọng, sợ hãi, đau đớn. Có những lúc em cũng muốn tung hê tất cả, muốn buông xuôi hết mọi thứ lắm. Nhưng, em tự nhắc mình còn phải lạc quan cho cả phần của anh nữa. Và, em muốn anh yêu em vì những điều đó.

Status Hay Lý Giải Vì Sao Em Luôn Hỏi “Tại Sao Anh Yêu Em”?

Trong tình yêu, sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời chính xác cho những câu hỏi ” tại sao” và ” như thế nào”…..nhưng đôi khi những câu hỏi được nói ra, không phải là để hỏi..mà là để biết được mình đang trôi ở đâu trong mênh mông trái tim của một người..

Mỗi lần em hỏi “Tại sao anh yêu em?”Không phải em cần nghe những lời tán dương, phỉnh nịnh. Không phải em cần anh nói yêu em vì em tuyệt vời thế nào.

Mỗi lần em hỏi “Tại sao anh yêu em?”Không phải em cần “tự sướng” giá trị bản thân qua câu hỏi sáo rỗng, ngốc nghếch như vậy…

Em hỏi “Tại sao anh yêu em?” vì em muốn nhắc anh về con người mà anh nói là anh yêu.

Anh mắng em bướng bỉnh, cố chấp, không chịu suy nghĩ, mắng em thật nhiều vì em cứ quăng mình vào xoáy lốc vận động không ngừng nghỉ cho dù những đau đớn và bất ổn đang diễn ra dồn dập trong cơ thể em.

Anh nói em thật ngang bướng, nói em phủ nhận sự quan tâm, lo lắng của anh cho em, cứ làm theo những gì em nghĩ mà không nghĩ tới anh nghĩ gì. Anh nói anh buồn, anh sợ hãi, anh nhớ em, muốn được chạy tới ở cạnh em… Em biết tất cả những điều đó mà. Chỉ vì anh lo lắng em kiệt sức, xót xa khi thấy em bị đau. Em hiểu tất cả, nhưng có bao giờ anh tự hỏi, tại sao em cứ mãi như thế không?

Em không phải siêu nhân với khả năng phi thường để chịu được tất cả. Có những lúc em thực sự thấy rất khó thở và cảm giác đau nhói nơi lồng ngực. Mỗi lần như vậy, em chẳng biết làm gì ngoài ấn chặt vào đó, cố gắng thở và hi vọng nó hết đi.

Có những cơn đau dữ dội làm mồ hôi túa ra khắp cơ thể em, có những cơn đau làm em đứng còn ko vững, phải ngồi sụp xuống… Nhưng anh quên rằng khi em ngẩng mặt lên, vẫn là nụ cười hiện trên môi em sao?

Em vẫn phăm phăm cùng anh đi lang thang khắp mọi nơi, vẫn ăn nhiều, uống nhiều và liến thoắng nói nhiều, huyên thuyên đủ thứ trên thế gian mà. Những người khỏe mạnh hơn em liệu có làm được như em không, có luôn cười và nói “không sao” được như em không?

Tại sao chứ?

Tại vì, em muốn anh luôn nhìn thấy em cười, luôn thấy em lạc quan, luôn có thể vững tin vào nơi em, anh ạ. Em muốn anh tin rằng kể cả những chuyện tồi tệ nhất cũng sẽ được hóa giải nếu mình có niềm tin mạnh mẽ rằng mình sẽ vượt qua được.

Em muốn anh tin rằng, bầu trời dù có đen tối, đâu đó vẫn sẽ lóe lên ánh sáng và sắc màu – đó là sinh khí của cuộc sống tươi đẹp. Anh có yêu em vì điều đó không?

Người ta làm tổn thương anh quá nhiều, làm anh mất đi niềm tin quá nhiều, làm anh sợ hãi và bất an quá nhiều, làm anh trống trải và cô độc quá nhiều… Em biết, vậy nên, em muốn là viên thuốc chữa lành vết thương cho anh. Em sợ bệnh viện nhiều lắm, sợ những đơn thuốc, sợ những hình ảnh, mùi vị, những kí ức và cả những nỗi đau. Em nghĩ anh cũng sợ như thế, đúng không anh?

Anh có yêu em vì điều đó không?

Hơn tất thảy, em thích nụ cười ngốc xít của anh khi ở cạnh em biết bao. Em tin rằng, nếu em cười với anh, chắc chắn anh sẽ cười lại, một nụ cười không giả tạo dối gian. Nên em luôn cười với anh, dù cho có chuyện gì đã, đang và sẽ xảy ra. Anh có yêu em vì điều đó không?

Em muốn anh tin rằng, bầu trời dù có đen tối, đâu đó vẫn lóe lên ánh sáng và sắc màu – đó là sinh khí của cuộc sống tươi đẹp…

Em cũng chỉ là một con người. Em cũng khao khát kiếm tìm hạnh phúc cho mình. Có những lúc em cũng mệt mỏi, thất vọng, sợ hãi, đau đớn. Có những lúc em cũng muốn tung hê tất cả, muốn buông xuôi hết mọi thứ lắm. Nhưng, em tự nhắc mình còn phải lạc quan cho cả phần của anh nữa. Và, em muốn anh yêu em vì những điều đó.

Câu Trả Lời Cho Câu Hỏi “Vì Sao Anh Yêu Em?”

“Vì sao anh yêu em?” là câu hỏi ta lại phải đối mặt từ người mà ta đã thề non hẹn biển. Câu hỏi đặt ra không hề được cảnh báo trước, với giọng điệu hết sức nghiêm túc.

Trong một mối quan hệ, sẽ có những lúc không khí trở nên triết học – hoặc nguy hiểm – như thế đó. Trả lời tốt thì sẽ củng cố và nâng cao sự gắn kết giữa hai người. Trả lời tồi sẽ phá hỏng mọi thứ. Trong khi tìm đường thoát, ta nhận ra ngay là mình không thể chỉ đơn giản nói rằng “anh yêu em vì tất cả mọi thứ”. Ta đang bị buộc phải đưa ra lựa chọn. Và mức độ tình yêu của ta sẽ được đánh giá bằng độ chính xác của câu trả lời. 

1. Lý do ẩn sau câu hỏi “Vì sao anh yêu em?”

Điều cơ bản ẩn sau cuộc điều tra này do ta thường cho rằng có những lý do (để yêu nhau) tốt và không tốt. “Vì sao anh yêu em?” không phải chỉ là quan tâm đến việc chúng ta có được yêu thích hay không. Ta còn muốn sự yêu thích đó phải đến từ những đặc điểm, cá tính mà ta thấy nổi trội nhất của bản thân. 

1.1 Để xem đối phương có nhận ra những đặc điểm rất riêng của mình hay không?

Một cách mơ hồ, ta cho rằng cái tôi của mình được chứa trong phần cụ thể của tâm trí và cơ thể chúng ta. Hơn là trong những phần còn lại. Nói theo cách khác, sự hiện diện của chúng ta trên mỗi phần cơ thể là không giống nhau. Khi nói tới cơ thể mình, dường như đôi tay hẳn là phải đại diện cho “ta” hơn là cái gót chân. Còn khi nói tới tâm trí mình, hẳn là phải có nhiều “ta” trong khiếu hài hước hơn việc ta thuộc bảng cửu chương chứ nhỉ. 

Giả sử có ác quỷ hiện lên và bắt ta từ bỏ một phần của trí óc mình. Để giữ lại bản ngã của chính mình, có lẽ ta sẽ chọn bỏ đi khả năng nói một ngoại ngữ hơn là xóa bỏ gu âm nhạc riêng. Cũng như có thể dễ chấp nhận thay đổi hình dạng của ngón chân hơn là chịu đựng cái mũi sẽ bị biến đổi.

1.2 Để được khen ngợi một cách chi tiết và khác biệt

Ta sẽ dễ cảm động khi được khen ngợi về những kĩ năng thể hiện sự độc nhất của mình trong đó. Ví dụ như: cách mà ta chuẩn bị phần kem trang trí bánh sinh nhật; danh sách nhạc ta chọn cho chuyến xe qua sa mạc. Cách ta phân tích một cuốn tiểu thuyết lịch sử; tán dóc về mối tình của đứa bạn; hay nhẹ nhàng châm chọc một đồng nghiệp đang bực bội mà không làm họ cảm thấy bị công kích.

Nếu người đó bắt đầu để ý những chi tiết thì họ sẽ bắt đầu trở thành ứng cử viên đáng tin cậy để gắn bó. Tình yêu của họ đã trở nên cụ thể thay vì chung chung. Cuối cùng, chúng ta vẫn sẽ hài lòng với người yêu biết chú ý và khen ngợi. Chẳng hạn như khéo léo xử lí người họ hàng đang làm mình làm mẩy. Hơn là nếu họ chú ý vì ta là người biết tuốt.

Được nghe người kia nói là ta có “một tâm trí đáng yêu” có thể là một khởi điểm tốt; nhưng chẳng gì nhiều hơn. Khó có thể hài lòng nhiều với một câu chung như thế. Nhiều khả năng là đầu óc này có thể làm tốt nhiều thứ; bày bàn ăn, lái xe xuống phố an toàn, tính toán ngân sách chi tiêu, nhớ các sự thật địa lý. Vậy thì điểm đặc biệt ở chỗ nào? Một người yêu ta vì những đặc điểm này sẽ có lý do để yêu người khác. Đây là hiểm họa mà chúng ta đang cố tránh. Khi hỏi “Vì sao anh yêu em?”, ta cần nhận được lời khen thích hợp để có thể an lòng. 

1.3 Để được chấp nhận phần dễ bị tổn thương

Nhưng để thêm chiều sâu vào yêu cầu của chúng ta, chỉ được ngưỡng mộ thôi là chưa đủ. Chúng ta còn muốn có người yêu có thể chấp nhận phần dễ bị tổn thương của mình. Bất kể ta có thể có năng lực cao như thế nào; luôn chực chờ trong đời là những khoảnh khắc sợ hãi, nông nổi, xấu hổ, trẻ con và buồn bã. Chính vì vậy mà ta khát khao một người yêu có thể rộng lượng chấp nhận những khoảnh khắc đó.

Gây được ấn tượng với người khác có thể khiến ta cảm thấy dễ chịu; nhưng việc biết được rằng phần dễ bị tổn thương của chúng ta sẽ được chấp nhận. Rằng ta đang được ở bên người sẵn sàng nhìn thấy ta buồn bã, bối rối và chực khóc. Người biết rất rõ rằng đôi khi ta cắn móng tay; và thường lo lắng về công việc khi đêm về khiến ta vững tâm hơn bao giờ hết. 

1.3.1 Phần dễ bị tổn thương đến từ nét tính cách khó chịu

Chúng ta không phải lúc nào cũng muốn người yêu thấy vui vẻ dễ chịu với mình. Đôi khi, ta muốn được quyền trở nên khó chịu. Ta muốn họ có đủ niềm tin vào sức mạnh của ta; để không sợ hãi trước những lúc ta trở nên mong manh. Ta cần được biết rằng đứa trẻ bên trong mình đã được nhìn thấy và không bị chối bỏ. “Anh yêu em vì em là người hùng,” sẽ là một tuyên bố kì lạ. “Anh yêu em vì phần trẻ con trong em,” cũng chẳng khá hơn. Nhưng “Anh yêu phần trẻ con buồn bã ẩn dưới phần trưởng thành thường thấy ở em” là phát ngôn gần nhất với cốt lõi của tình yêu. 

1.3.2 Phần dế bị tổn thương đến từ cơ thể không hoàn hảo

Chúng ta cũng muốn cơ thể của mình được đối xử theo cách tương tự. Những lời khen ngợi chung chung khiến ta cảm thấy nếu như cơ thể mình bị thay thế bởi một cơ thể khác giữa đêm thì đối phương cũng không phát hiện ra. Ta có thể có “đôi mắt đáng yêu” hay “mái tóc mềm mại”; nhưng những từ ngữ đó có thể dễ dàng được dùng cho hàng vạn người khác. Cũng như chủ nhà sẽ không muốn nghe lời khen ngợi: “Bữa tối ngon đấy” mà muốn được khen về vị của rau thì là trong sốt chanh, hay cách bài trí chỗ ngồi cho phép các phe chính trị đối lập được hòa thuận. Những chi tiết nhỏ là bằng chứng cho việc người khen có quan tâm thật sự. 

2. Vậy nếu để khen ngợi, thì phải khen như thế nào?

Một trong số những cách khen ngợi cơ thể là khen ngợi tâm lý – thể chất. Nghĩa là, khen một điểm nào đó về thể chất nhằm nhấn mạnh một đặc điểm về tâm lý. Những lời khen đó khiến ta yên tâm rằng thể xác của ta đã được liên kết với những điểm đáng yêu nhất của tính cách. Một người yêu sâu sắc có thể trả lời câu hỏi “Vì sao anh yêu em?” như sau:

2.1 Dành lời khen cho nụ cười

Anh thích cách nụ cười của em hơi khác nhau ở hai bên khóe miệng. Một bên thì ấm áp và niềm nở, bên còn lại thì đầy suy tư và thoáng buồn. Em không chỉ đơn thuần là đang cười, em trông như đang suy nghĩ rất nhiều trong nụ cười đó.

2.2 Lời khen về thói quen

Khi em lắng nghe gì đó, mi mắt em quyến rũ lắm. Em hơi nheo mắt lại một cách nghi hoặc. Giống như em đang nói rằng “Em không hoàn toàn tin anh”. Nhưng nó thật sự là lời động viên. Một lời mời gọi. Như thể em đang thêm vào: “Nhưng mà cố lên nào, cho em biết sự thật đi. Em biết anh đang giấu đi những phần quan trọng nhất vì sợ rằng em sẽ không hiểu… Nhưng em sẽ hiểu mà. Anh sẽ an toàn khi nói với em.”

Có điều hay ho này em thường làm với ngón cái và ngón giữa của mình mỗi khi em có hứng thú với ý tưởng nào đó. Giống như là em đang cảm nhận chất lượng của một tấm lụa… Như thể em đang chạm lấy ý tưởng bằng những ngón tay vậy.

2.3 Lời khen về đặc điểm cơ thể

Anh yêu những vệt tàn nhang trên cánh tay trái của em. Nó hơi giống như em vậy. Lặng lẽ nói rằng: “Em ở đây này. Em là em, không có gì đặc biệt. Nhưng em hạnh phúc với con người của em”. Nó không phô trương hay hào nhoáng nhưng tự tin về sức mạnh của mình để thu hút những người hiểu được nó. Anh yêu việc nó đã ở cùng em từ khi sinh ra; và đã ở bên em mỗi ngày kể từ lúc đó.

3. “Vì sao anh yêu em?” Có lẽ là yêu vì những chi tiết nhỏ nhất

Trong nghệ thuật vẽ tranh biếm họa, người họa sĩ quan sát thật kỹ khuôn mặt và cơ thể của một chính trị gia rồi cẩn thận chọn ra những chi tiết có thể làm chúng ta ghét và chế nhạo họ mãi mãi. Nhà biếm họa sẽ nêu bật phần mũi nhô ra; đôi dái tai to bất thường; một lọn tóc hơi xoăn hay cặp đầu gối u ra. Sau đó, họ sẽ phóng đại những chi tiết này đến mức ta sẽ không bao giờ có thể bỏ qua chúng; và các chính trị gia bất hạnh sở hữu những đặc điểm đó sẽ bị chúng ta chế nhạo dài dài. 

Về tình yêu, đó là một quá trình tương tự nhưng đầy cảm thông. Khi ta nghiên cứu người yêu mình cặn kẽ và chú tâm vào các yếu tố nhỏ; ngón trỏ, gối trong, xương bả vai hay cách họ nhắm mắt; chúng trở thành điểm nhấn của tình yêu. Lý do nghe có vẻ vụn vặt nhưng thực chất lại to lớn khiến một người ngưỡng mộ, yêu mến người khác.

Ta có thể để ý thêm rằng, cũng như với trí óc, những đặc điểm cơ thể quyến rũ này thường dễ bị tổn thương. Ngón tay bé xíu, ngón chân bé xíu là thứ gợi dục hơn đùi hay lồng ngực. Là bàn tay cuộn lại như lúc còn nhỏ. Hay phần gáy thon thường khuất sau đuôi tóc đầy tự tin. Là cổ tay mảnh mai với những đường gân xanh lục. Bên trong một cơ thể trưởng thành, ta có thể thấy dấu vết của một bản thể mỏng manh và đáng yêu của quá khứ. Đó là người mà ta muốn bảo vệ, muốn cảm thông, muốn trấn an. 

Lời kết

Câu hỏi “Vì sao anh yêu em?” không nên làm ta sợ hãi. Ta chỉ cần thời gian để điểm lại những say mê của mình trước những gì rất riêng của người ấy. Cùng lúc ấy nhớ rằng, tình yêu là có khả năng nhìn thấy những chi tiết nhỏ nhất trong tâm hồn mỏng manh và đầy ngóc ngách của nhau. 

Hoàng Lam dịch từ What do you love me for?